Chọn truyện cho bé 4 tuổi trước giờ ngủ đôi khi khiến cha mẹ bối rối. Bài viết này sẽ giúp bạn chọn nhanh, đọc hay, để mỗi tối bé đều háo hức nghe chuyện và ngủ thật ngoan. Sakura Schools đã tổng hợp sẵn 17 câu chuyện đa dạng, kèm theo những mẹo hữu ích để biến giờ kể chuyện thành khoảnh khắc diệu kỳ, gắn kết cả gia đình.
Vì sao kể chuyện trước khi ngủ tốt cho bé 4 tuổi?
Kể chuyện đều đặn giúp bé phát triển ngôn ngữ, tự điều tiết cảm xúc, tăng gắn kết gia đình và hình thành thói quen ngủ an toàn, bền vững. Đây không chỉ là một hoạt động giải trí mà còn là nền tảng quan trọng cho sự phát triển toàn diện của trẻ.
Theo Trung tâm Phát triển Trẻ em thuộc Đại học Harvard, việc đọc và kể chuyện mỗi ngày giúp xây dựng một nền tảng vững chắc cho sự phát triển não bộ của trẻ. Hoạt động này không chỉ làm giàu vốn từ vựng mà còn tăng cường kỹ năng tư duy logic và khả năng tập trung, những yếu tố cốt lõi cho việc học tập sau này.
Lưu ý: Thông tin trong bài viết chỉ mang tính tham khảo, không thay thế cho các tư vấn y khoa chuyên sâu về giấc ngủ của trẻ.

Routine 7 bước trước giờ ngủ
Một nghi thức đơn giản, lặp lại mỗi tối giúp bé an tâm vào giấc. Cha mẹ đỡ cuống quýt, giảm phụ thuộc màn hình và tạo ra một không gian yên bình, báo hiệu cho cơ thể bé rằng đã đến giờ nghỉ ngơi.
Checklist bé ngủ ngoan (20 phút):
- Tắt màn hình: Ngừng sử dụng các thiết bị điện tử 30-60 phút trước giờ ngủ.
- Vệ sinh cá nhân: Đánh răng, rửa mặt, thay đồ ngủ thoải mái.
- Chuẩn bị không gian: Kéo rèm, bật đèn ngủ ánh sáng vàng dịu.
- Hít thở sâu: Cùng bé hít vào thật sâu bằng mũi và thở ra từ từ bằng miệng 3 lần.
- Kể chuyện (5-10 phút): Chọn 1 câu chuyện trong danh sách bên dưới.
- Ôm 1 phút: Dành cho bé một cái ôm thật chặt và ấm áp.
- Câu chúc cố định: Nói một câu chúc ngủ ngon quen thuộc (ví dụ: “Chúc con ngủ ngon, mơ những giấc mơ đẹp nhé!”).
Tiêu chí chọn truyện phù hợp trẻ 4 tuổi
Truyện cần ngắn, từ vựng đời sống, xung đột nhẹ, kết ấm áp. Tránh ly kỳ quá mức, bạo lực, âm thanh kích thích hay những tình tiết gây sợ hãi, hoang mang cho trẻ.
Thời lượng lý tưởng:
- 3 phút: Khi bé đã buồn ngủ.
- 5 phút: Khi bé còn tỉnh táo, có thể tương tác nhẹ.
- 7 phút: Khi bé cần một câu chuyện dài hơn để thư giãn.
Chủ đề gần gũi: Ưu tiên các câu chuyện xoay quanh gia đình, bạn bè, động vật hiền lành, các thói quen tốt (chia sẻ, giúp đỡ, dũng cảm), và những sự vật quen thuộc trong cuộc sống hàng ngày.

Bộ 17 truyện kể cho bé 4 tuổi trước khi đi ngủ
Danh sách “dùng ngay tối nay”, sắp theo thời lượng và chủ đề. Mỗi truyện kèm tóm tắt, bài học nhẹ nhàng và câu hỏi gợi mở để cha mẹ có thể tương tác thêm cùng con.
Nhóm truyện ngắn 3 phút khi bé buồn ngủ nhanh
Truyện cực ngắn, tiết tấu chậm, ít nhân vật, kết dịu. Phù hợp cho những tối bận rộn hoặc khi bé đã ngáp ngắn ngáp dài, giúp bé chìm vào giấc ngủ một cách tự nhiên.
1. Chiếc đèn lồng
Chiếc đèn lồng
(1) Bác đom đóm già ngồi nhìn bầy đom đóm nhỏ tuổi rước đèn lồng làm sáng rực cả con đường. Trong chúng giống như những ngôi sao nhỏ lấp lánh.
– Ôi chao! Mình thực sự già rồi! – Bác đom đóm thở dài.
(2) Chợt bác nghe thấy tiếng khóc từ dưới bãi cỏ. Bác bay tới và nhận ra đó là chú ong non. Anh bạn nhỏ này bị lạc đường.
– Đừng quá lo lắng, ta sẽ đưa cháu về.
Bác đom đóm an ủi ong non, rồi bác thắp chiếc đèn lồng của mình lên, dắt cu cậu bay đi. Bác bay mãi, bay mãi, cuối cùng cũng đưa được ong non về bên ong mę.
(3) Bác đom đóm quay trở về. Nhưng chiếc đèn lồng của bác cứ tối dần, tối dần rồi tắt hẳn. Chao ôi! Tuổi già thật phiền phức! Nhưng bác thấy vui vì chút ánh sáng cuối cùng của mình thật có ích. Bác đom đóm đập nhẹ đôi cánh, chậm chạp bay trong bóng tối…
(4) Đột nhiên, có những chiếc đèn lồng lung linh tiến về phía bác:
– Bác ơi! Bác đã đưa bạn ong về nhà. Chúng cháu tới để soi đường cho bác ạ!
Thì ra là bầy đom đóm nhỏ.
– Các cháu ngoan lắm! – Bác đom đóm cảm động nói. Giọt nước mắt hạnh phúc trào ra trên khuôn mặt nhăn nheo của bác.
2. Chú Gấu con ngoan
Chú Gấu con ngoan
Bác Voi đến nhà Gấu con chơi và tặng một rổ lê thơm. Gấu con mừng rỡ, cảm ơn bác Voi và bắt đầu chia sẻ những quả lê to nhất cho những người thân yêu.
Gấu con mang quả lê to nhất cho ông nội, quả thứ nhì cho mẹ, và quả thứ ba cho gấu em. Ông nội, mẹ và gấu em đều vui vẻ, Gấu con cũng cảm thấy rất vui khi mọi người hạnh phúc.
3. Chuyện chiếc chăn bông
Chuyện chiếc chăn bông – một lòng hướng thiện
Một tiểu hòa thượng nản lòng vì bị người đời đối xử lạnh nhạt.
Sư phụ bèn đưa cậu vào giường đắp một chiếc chăn bông lạnh cóng và hỏi: “Là chăn sưởi ấm con, hay con sưởi ấm chăn?”
Khi tiểu hòa thượng nhận ra chính mình làm ấm chăn, sư phụ giảng giải: “Chăn không tự tạo ra hơi ấm, nhưng nó sẽ giữ lại hơi ấm của ta. Lòng tốt cũng vậy. Con cứ trao đi, hơi ấm sẽ được giữ lại.”
Tiểu hòa thượng bừng tỉnh, kiên trì hành thiện. Nhiều năm sau, cậu trở thành một vị trụ trì được kính trọng, xây dựng ngôi chùa hưng thịnh.
Bài học: Lòng tốt trao đi cũng như hơi ấm sưởi vào chăn, cuối cùng sẽ quay lại sưởi ấm chính mình.
4. Hạt mầm ngủ ngon
Hạt mầm ngủ ngon
Sâu dưới lòng đất, có một bạn Hạt Mầm bé xíu đang cuộn tròn. Mẹ Đất thì thầm: “Con ơi, mùa đông lạnh sắp đến rồi, con hãy ngủ một giấc thật ngon nhé.”
Hạt Mầm vâng lời, nhắm mắt lại. Ở trên mặt đất, gió thổi vù vù, tuyết rơi trắng xóa. Nhưng bạn Hạt Mầm vẫn ấm áp trong vòng tay Mẹ Đất. Bạn ngủ một giấc thật dài, mơ thấy mình được tắm nắng vàng.
Khi những tia nắng xuân ấm áp chiếu xuống, Mẹ Đất khẽ gọi: “Dậy thôi con, mùa xuân rồi!”
Hạt Mầm cựa mình, vươn một chồi non bé xíu lên khỏi mặt đất. Nhờ giấc ngủ ngon, bạn đã có đủ sức mạnh để trở thành một cây non khỏe mạnh.
…Giấc ngủ giúp chúng ta lớn lên đấy con ạ. Con có muốn ngủ ngon như bạn Hạt Mầm không?“
5. Đôi dép biết nhớ
Đôi dép biết nhớ
Có một đôi dép nhỏ xinh tên là Tí và Tẹo. Cả ngày, hai bạn đã cùng cô chủ nhỏ đi khắp nhà.
Tối đến, sau khi thay đồ ngủ, cô chủ nhỏ nhẹ nhàng đặt Tí và Tẹo ngay ngắn cạnh giường. Đây là ngôi nhà quen thuộc của hai bạn.
Tí nói với Tẹo: “Thật vui khi cô chủ luôn đặt chúng mình ở đây. Sáng mai, cô chủ sẽ tìm thấy chúng mình ngay lập tức.”
Thế là cả đêm, Tí và Tẹo nằm im nghỉ ngơi. Hai bạn kiên nhẫn chờ đợi, biết rằng sáng mai thôi, một hành trình mới lại bắt đầu. Việc ở đúng chỗ khiến hai bạn cảm thấy rất an toàn.
…Đôi dép của con cũng đang chờ con ở vị trí quen thuộc đấy. Đôi dép của con đang ở đâu nhỉ?“
Nhóm truyện 5 phút tương tác nhẹ nhàng
Truyện ngắn có tình huống hiền hòa, mở cơ hội hỏi–đáp đơn giản để phát triển ngôn ngữ và tư duy cho bé.

6. Bát cháo của Bố
Bát cháo của Bố
Hôm nay, bạn Gấu Con cảm thấy trong người hơi mệt một chút. Bạn chẳng muốn chạy đi chơi, chỉ nằm cuộn tròn trên chiếc giường êm ái. Thấy vậy, bố Gấu liền vào bếp, đeo chiếc tạp dề màu xanh và nói: “Gấu con chờ nhé, bố sẽ nấu cho con một món quà đặc biệt!”
Bố Gấu lấy gạo trắng ngần, cho vào nồi cùng với nước, rồi đặt lên bếp lửa hồng. Bố khuấy thật nhẹ nhàng, vừa khuấy vừa nghĩ về Gấu Con. Bố nghĩ: “Mình sẽ cho vào đây một thìa yêu thương, một thìa quan tâm, và cả một nụ cười thật tươi nữa.” Lạ chưa, nồi cháo bỗng tỏa ra một mùi thơm ngọt ngào khắp cả căn nhà.
Khi cháo chín, bố Gấu múc ra một cái bát xinh xinh có hình ông mặt trời. Bố bưng đến bên giường và nói: “Gấu Con ơi, đây là ‘Bát cháo tình yêu’ của bố. Con ăn một miếng thôi là sẽ thấy khỏe ngay.”
Gấu Con ngồi dậy, nếm thử một thìa. Chà, cháo vừa ấm, vừa mềm, lại có vị ngọt dịu rất ngon. Bạn ăn hết sạch cả bát cháo. Ăn xong, Gấu Con thấy người ấm hẳn lên, đôi má hồng hào trở lại. Bạn ôm chầm lấy bố và nói: “Con khỏe rồi ạ! Cảm ơn ‘Bát cháo tình yêu’ của bố!”
Câu hỏi cho bé: “Khi con mệt, con thích được ăn món gì nhất để cảm thấy khỏe hơn nè?”
7. Bạn Mèo trả đồ
Bạn Mèo trả đồ
Trong căn nhà nhỏ ấm cúng, có một bạn Mèo Mun rất tinh nghịch. Hôm nay, trong lúc đuổi theo một chú bướm, Mèo Mun vô tình va phải chiếc giỏ len của bà. “Choang!”… một cuộn len màu đỏ lăn tròn, tròn, rồi chui tọt vào gầm ghế.
Mèo Mun giật mình, sợ quá nên vội vàng chạy biến ra ngoài sân trốn. Nhưng khi ngồi một mình, bạn ấy lại thấy áy náy. “Bà đang đan áo ấm cho mình mà,” Mèo Mun nghĩ. “Mình làm rơi cuộn len của bà, chắc bà sẽ buồn lắm.”
Nghĩ vậy, Mèo Mun thấy mình cần phải dũng cảm lên. Bạn hít một hơi thật sâu, quay trở lại nhà. Bạn chui vào gầm ghế, dùng mũi đẩy cuộn len ra, rồi nhẹ nhàng ngậm nó mang đến bên chân bà. Bạn dụi đầu vào chân bà rồi kêu “Meo… meo…” khe khẽ, như muốn nói: “Con xin lỗi bà ạ.”
Bà nhìn xuống, thấy Mèo Mun và cuộn len thì mỉm cười hiền hậu. Bà không hề mắng, chỉ cúi xuống xoa đầu Mèo Mun và nói: “Cảm ơn con nhé, Mèo con dũng cảm của bà.”
Câu hỏi cho bé: “Theo con, lúc đầu bạn Mèo cảm thấy thế nào nhỉ? Và sau khi trả lại cuộn len cho bà, bạn ấy cảm thấy ra sao?”
8. Chiếc lá dũng cảm
Chiếc lá dũng cảm
Trên một cành cây cao, có một bạn Lá Non vừa mới chào đời. Bạn ấy nhìn xuống dưới đất, thấy mọi thứ thật xa, thật nhỏ bé. Mỗi khi có cơn gió thổi qua, cành cây lại rung rinh khiến Lá Non sợ hãi, vội bám chặt vào cành.
Thấy vậy, Cây Mẹ liền dịu dàng nói: “Đừng sợ, con yêu của mẹ. Mẹ luôn ở đây, ôm chặt lấy con. Con hãy thử nhìn lên xem, có điều gì tuyệt vời lắm.”
Lá Non nghe lời, ngước mắt nhìn lên. Ồ! Phía trên là ông mặt trời rực rỡ đang mỉm cười, gửi xuống những tia nắng vàng ấm áp. Lá Non từ từ xòe rộng phiến lá của mình ra để đón nắng. Những tia nắng nhảy múa trên người bạn, khiến bạn cảm thấy thật dễ chịu và vui sướng. Bạn không còn sợ độ cao nữa. Bạn nhận ra rằng, ở trên cao thật tuyệt vì có thể được gần ông mặt trời hơn.
Từ hôm đó, Lá Non trở thành chiếc lá vui vẻ và dũng cảm nhất trên cành.
Câu hỏi cho bé: “Nhờ có ai động viên mà bạn Lá Non hết sợ hãi vậy con? Con có thích được tắm nắng giống như bạn Lá không?”
9. Bé tự gấp chăn
Bé tự gấp chăn
“Oa… Sáng rồi!” Bé An vươn vai thức dậy. Như mọi ngày, sau khi ra khỏi giường, mẹ sẽ vào phòng và gấp chiếc chăn bông gọn gàng giúp An.
Nhưng hôm nay, An nghĩ: “Mình lớn rồi, mình có thể thử tự làm được mà.”
Nghĩ là làm, An liền bắt tay vào việc. Chiếc chăn bông to và mềm mại quá! An túm lấy một góc, rồi lại chạy sang góc bên kia để kéo cho phẳng. Sau một hồi loay hoay, cuối cùng chiếc chăn cũng được gấp lại, tuy chưa được vuông vắn như mẹ làm nhưng trông cũng rất gọn gàng.
Đúng lúc đó, mẹ bước vào phòng. Mẹ ngạc nhiên nhìn chiếc chăn, rồi nhìn An và mỉm cười thật tươi. Mẹ ôm An vào lòng và khen: “An của mẹ giỏi quá! Con gái mẹ đã tự gấp được chăn rồi này.”
Được mẹ khen, bé An cảm thấy vô cùng sung sướng và tự hào về bản thân mình.
Câu hỏi cho bé: “Vì sao bạn An lại cảm thấy vui và tự hào thế nhỉ? Sáng mai, con có muốn thử làm một việc gì đó để giúp bố mẹ không?”
10. Bạn Thỏ đến muộn
Bạn Thỏ đến muộn
Thỏ Nâu có hẹn đi chơi thả diều cùng bạn Nhím ở trên đồi cỏ. Thỏ Nâu vui vẻ chạy đi, nhưng dọc đường, bạn ấy lại thấy một vườn cà rốt ngon ơi là ngon. “Mình ăn một củ thôi,” Thỏ nghĩ. Ăn xong một củ, bạn lại thấy một đàn bướm xinh đẹp bay lượn. “Mình đuổi theo một chút thôi,” Thỏ lại nghĩ.
Mải chơi quên cả thời gian, lúc Thỏ Nâu chạy đến đồi cỏ thì đã muộn lắm rồi. Bạn Nhím đang ngồi buồn thiu, mặt trời cũng sắp lặn. Nhím nói: “Tớ đợi cậu mãi. Tớ đã nghĩ là cậu quên mất cuộc hẹn rồi.”
Thỏ Nâu thấy áy náy vô cùng. Bạn vội vàng nói: “Tớ xin lỗi cậu nhiều. Tại tớ mải chơi nên đã đến trễ. Lần sau tớ hứa sẽ đến đúng giờ.”
Thấy Thỏ biết lỗi, bạn Nhím liền mỉm cười và tha thứ. Tuy hôm đó không được thả diều, nhưng Thỏ Nâu đã học được một bài học quý giá về việc giữ lời hứa và đúng giờ.
Câu hỏi cho bé: “Vì sao bạn Thỏ lại đến muộn vậy con? Nếu có hẹn với bạn, chúng ta nên làm gì để không bị trễ hẹn nhỉ?”
11. Giọt mưa nhỏ
Giọt mưa nhỏ
Trên một đám mây trắng muốt, có một Giọt Mưa Tí Hon. Nhìn xuống mặt đất xa xôi, Giọt Mưa thấy hơi sợ. Đám Mây Mẹ ôm Giọt Mưa vào lòng và nói: “Đừng lo, con sắp làm một việc rất có ích đấy.”
Giọt Mưa hít một hơi, dũng cảm rời khỏi Mây Mẹ và bắt đầu hành trình của mình. Bạn rơi xuống, xuyên qua những làn gió mát. Và rồi “tí tách”, bạn nhẹ nhàng đáp xuống một cánh hoa đang héo rũ vì khát nước. Bông Hoa Nhỏ vội vàng uống lấy giọt nước mát lành.
Ngay lập tức, những cánh hoa của bạn ấy tươi tỉnh trở lại, vươn mình khoe sắc rực rỡ. Bông Hoa thì thầm: “Cảm ơn bạn, Giọt Mưa tốt bụng.” Giọt Mưa cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã giúp được Bông Hoa. Bạn nhận ra rằng, dù mình bé nhỏ nhưng mình vẫn có thể làm được những việc thật ý nghĩa.
Câu hỏi cho bé: “Bạn Giọt Mưa đã giúp đỡ ai thế con? Con có nghĩ rằng làm việc tốt thì rất vui không?”
12. Cái ôm trước cửa
Cái ôm trước cửa
Trong nhà, bé Bi đang chơi xếp hình. Bỗng bé nghe thấy tiếng “lạch cạch” quen thuộc ngoài cửa. A! Bố đã về rồi!
Bé Bi vội vàng bỏ đồ chơi xuống, lon ton chạy ra cửa. Cánh cửa vừa mở, bố đã đứng đó với nụ cười thật tươi. Việc đầu tiên bố làm không phải là cất cặp, cũng không phải là thay đồ, mà là cúi xuống, mở rộng vòng tay.
Bé Bi lao vào lòng bố. Bố ôm bé thật chặt, nhấc bổng bé lên và xoay một vòng. Cái ôm của bố thật ấm áp và vững chãi. Nó như một lời chào, một lời yêu thương sau một ngày dài xa cách. Được bố ôm, bé Bi cảm thấy thật an toàn và vui sướng. Đó là “cái ôm trước cửa” đặc biệt của hai bố con.
Câu hỏi cho bé: “Cái ôm của bố bạn Bi có ấm không con? Khi bố mẹ đi làm về, con thường làm gì để chào đón bố mẹ nào?”
13. Đèn ngủ màu vàng
Đèn ngủ màu vàng
Khi ông mặt trời đi ngủ, chị bóng đêm nhẹ nhàng bước đến, bao trùm khắp căn phòng. Bé An thấy mọi thứ tối om. Nhưng rồi, “tách”, mẹ bật chiếc đèn ngủ nhỏ xinh trên bàn.
Chiếc đèn tỏa ra một thứ ánh sáng màu vàng thật dịu dàng. Ánh sáng vàng không chói lóa như ánh nắng ban ngày, mà ấm áp và mềm mại như một cái ôm. Ánh sáng vàng nhảy múa trên tường, biến cái bóng của chú gấu bông thành một người bạn khổng lồ hiền lành. Ánh sáng vàng thì thầm với đôi mắt của bé: “Đừng sợ nhé, mình ở đây canh cho bạn ngủ. Hãy nhắm mắt lại đi nào.”
Nhờ có ánh sáng vàng ấm áp, bé An cảm thấy thật bình yên. Bạn từ từ chìm vào giấc ngủ, mơ thấy mình đang chơi trên một cánh đồng hoa hướng dương màu vàng rực rỡ.
Câu hỏi cho bé: “Ánh sáng của chiếc đèn ngủ có màu gì nhỉ? Trong phòng của con có ánh sáng nào giúp con ngủ ngon không?”
14. Đôi găng ấm
Đôi găng ấm
Mùa đông đến, không khí lạnh buốt. Bé Mai xoa hai bàn tay vào nhau, xuýt xoa: “Lạnh quá!”
Thấy vậy, bà của Mai liền lấy ra hai cuộn len màu hồng mềm mại và một đôi que đan. Bà ngồi bên cửa sổ, đôi tay thoăn thoắt đan từng mũi một. “Click… clack…” tiếng que đan nghe thật vui tai. Bà vừa đan vừa nghĩ đến đôi bàn tay nhỏ bé của cháu gái sẽ được giữ ấm. Tình yêu thương của bà cũng theo từng mũi đan, cuộn vào sợi len.
Chẳng mấy chốc, một đôi găng tay len màu hồng xinh xắn đã hoàn thành. Bà ân cần đeo găng vào cho Mai. Ôi, đôi găng tay thật mềm và ấm áp làm sao! Đôi tay của Mai không còn lạnh nữa. Bạn cảm nhận được hơi ấm không chỉ từ sợi len, mà còn từ tình yêu thương vô bờ của bà.
Câu hỏi cho bé: “Ai đã đan đôi găng tay cho bạn Mai vậy con? Con có món đồ nào được bà hay mẹ làm cho không?”
Nhóm truyện dài 7 phút cốt truyện dịu và kết ấm áp
Truyện dài hơn một chút, giàu hình ảnh, thích hợp khi bé còn tỉnh táo nhưng đã thư giãn, sẵn sàng cho một giấc ngủ sâu.

15. Con đường về nhà
Con đường về nhà
Trong một khu rừng lá vàng, lá đỏ, có một bạn Sóc Nâu nhỏ tên là Tít. Tít rất nhanh nhẹn và có một chiếc đuôi bông xù thật đẹp. Sáng hôm ấy, mẹ Sóc dặn Tít: “Con trai, con ra gốc cây dẻ ở bìa rừng nhặt thêm một ít hạt dẻ cuối cùng về nhé. Nhưng nhớ này, đừng đi quá xa và hãy về nhà trước khi ông mặt trời đi ngủ.”
Tít “dạ” một tiếng thật to rồi thoăn thoắt chuyền cành. Chẳng mấy chốc, bạn đã đến gốc cây dẻ. Ôi, hạt dẻ năm nay thật mẩy và tròn. Tít say sưa nhặt, hai cái má căng phồng lên vì nhét đầy hạt dẻ. Đang nhặt, Tít bỗng thấy một chiếc lá phong màu đỏ thắm tuyệt đẹp đang xoay tròn trong gió. Tò mò, Tít chạy theo chiếc lá. Chiếc lá bay qua một con suối nhỏ, lượn quanh một bụi hoa dại, dẫn Tít đi sâu hơn vào trong rừng lúc nào không hay.
Khi chiếc lá đáp xuống đất, Tít mới sực tỉnh nhìn quanh. Những thân cây ở đây trông thật lạ lẫm, và ánh nắng cũng đã chuyển sang màu vàng cam yếu ớt. Bóng của Tít trên mặt đất đã dài ra thật dài. Tít bắt đầu thấy hơi lo lắng. “Ôi, mình đi lạc mất rồi,” bạn thì thầm.
Trong lòng hơi sợ hãi, nhưng Tít cố gắng nhớ lại lời mẹ dặn. Mẹ đã từng chỉ cho Tít cách nhận ra phương hướng. Tít nhìn lên những thân cây, thấy một bên có rêu mọc xanh hơn. “Đúng rồi, đây là hướng Bắc,” Tít reo lên. “Và nhà mình thì ở hướng Tây, nơi ông mặt trời lặn.”
Tít bắt đầu đi về phía có ánh hoàng hôn màu cam rực rỡ. Đi được một đoạn, bạn gặp bác Rùa đang chậm rãi đi dạo. Tít lễ phép hỏi: “Bác Rùa ơi, bác có biết đường về cây sồi lớn có tổ chim ở trên không ạ?”
Bác Rùa mỉm cười hiền hậu, gật đầu: “Biết chứ, cháu cứ đi thẳng về phía mặt trời đang lặn ấy. Nhà là nơi trái tim mình cảm thấy ấm áp nhất, cháu sẽ tìm thấy thôi.”
Nghe lời bác Rùa, Tít cảm thấy tự tin hơn hẳn. Bạn cảm ơn bác rồi tiếp tục hành trình. Chẳng bao lâu sau, từ xa, Tít đã nhận ra bóng dáng quen thuộc của cây sồi cổ thụ. A! Nhà kia rồi!
Tít mừng rỡ, ba chân bốn cẳng chạy về nhà. Từ xa, bạn đã thấy mẹ đang đứng ở cửa tổ, ánh mắt đầy lo lắng. Tít lao vào lòng mẹ. Mẹ không hề mắng Tít, chỉ ôm bạn thật chặt và nói: “Con về là mẹ mừng rồi.”
Tối hôm đó, sau khi ăn bữa tối ấm cúng với những hạt dẻ thơm bùi, Tít được cuộn mình trong chiếc giường lá cây khô mềm mại. Ngoài kia gió hiu hiu thổi, nhưng trong tổ thật an toàn và ấm áp. Tít cảm thấy thật hạnh phúc khi được ở nhà, trong vòng tay yêu thương của mẹ. Bạn từ từ chìm vào giấc ngủ, mơ thấy mình đang nhảy múa cùng những chiếc lá đỏ.
16. Bạn Nhím mượn sách
Bạn Nhím mượn sách
Trời se se lạnh, cả gia đình Nhím Bông đang quây quần bên lò sưởi tí tách. Bố Nhím vừa kể xong một câu chuyện, Nhím Bông liền ao ước: “Giá mà mình có một câu chuyện mới để nghe thì thích biết mấy.”
Nghe vậy, bố Nhím liền nói: “Hay là con thử đến thư viện của bác Cú Mèo xem sao? Ở đó có nhiều sách hay lắm.”
Ý tưởng đó làm Nhím Bông rất thích thú. Bạn vội quàng chiếc khăn choàng bằng lá cây, cầm theo một chiếc đèn lồng đom đóm nhỏ rồi dũng cảm lên đường. Con đường đến thư viện Cây Sồi có chút tối, nhưng nhờ có ánh sáng của chú đom đóm, Nhím Bông thấy thật an tâm.
Chẳng mấy chốc, thư viện Cây Sồi đã hiện ra trước mắt. Đó là một cái cây to lớn, rỗng ruột. Nhím Bông khẽ đẩy cánh cửa làm bằng vỏ cây và bước vào. Bên trong thật là kỳ diệu! Hàng trăm cuốn sách đủ mọi kích cỡ được xếp ngay ngắn trên các hốc cây. Ánh sáng dịu nhẹ tỏa ra từ những chiếc lọ thủy tinh đựng đầy đom đóm. Bác Cú Mèo, vị quản thư thông thái, đang đeo một cặp kính tròn và cẩn thận lau bụi cho một cuốn sách cũ.
Nhím Bông lễ phép tiến lại gần: “Cháu chào bác Cú Mèo ạ. Cháu muốn mượn một cuốn truyện cổ tích thật hay để về đọc cho cả nhà nghe ạ.”
Bác Cú Mèo ngẩng lên, đôi mắt to tròn ánh lên vẻ hiền từ. “Ồ, một độc giả nhỏ tuổi ham mê đọc sách đây. Bác rất vui. Chờ bác một chút nhé.”
Nói rồi, bác Cú vỗ cánh bay nhẹ lên một kệ sách cao, dùng mỏ gắp ra một cuốn sách có bìa màu xanh da trời lấp lánh như bầu trời đêm. Bác bay xuống, đặt cuốn sách trước mặt Nhím Bông và nói: “Đây là cuốn ‘Những Vì Sao Kể Chuyện’. Nó sẽ cho cháu biết vì sao các vì sao lại lấp lánh và những câu chuyện bí mật mà chúng thường thì thầm với nhau mỗi đêm.”
Nhím Bông sung sướng đón lấy cuốn sách. Bìa sách mát rượi và lấp lánh những ngôi sao nhỏ. Bạn cảm ơn bác Cú rối rít rồi cẩn thận ôm cuốn sách quý giá trở về nhà.
Về đến nơi, cả nhà đang háo hức chờ đợi. Nhím Bông ngồi vào chiếc ghế ấm áp nhất cạnh lò sưởi, hắng giọng rồi bắt đầu đọc. Giọng bạn trong trẻo, kể về những nàng tiên ánh sáng đã thắp nên những vì sao như thế nào. Cả bố, mẹ và các em đều im lặng lắng nghe, đôi mắt sáng lên đầy mơ mộng.
Khi câu chuyện kết thúc, cả nhà cùng nhìn ra ngoài cửa sổ. Bầu trời đêm nay thật trong và đầy sao. Dường như mỗi vì sao đều đang mỉm cười và thì thầm những câu chuyện của riêng mình. Tối hôm đó, Nhím Bông ngủ thật ngon trong vòng tay của bố, mơ thấy mình đang bay lượn giữa một dải ngân hà lấp lánh.
17. Chiếc bánh nướng
Chiếc bánh nướng
Một buổi chiều chủ nhật, bé Na ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, cảm thấy hơi buồn chán. Thấy vậy, mẹ dịu dàng đến bên và hỏi: “Na của mẹ sao thế?”
“Con không có gì để chơi ạ,” Na trả lời.
Mẹ mỉm cười, một ý tưởng chợt lóe lên: “Vậy… hay là hai mẹ con mình cùng làm một chiếc bánh nướng tình yêu nhé?”
Mắt Na sáng rực lên. “Dạ, thích quá mẹ ơi!”
Thế là hai mẹ con cùng vào bếp. Mẹ đeo cho Na một chiếc tạp dề nhỏ xíu có hình quả dâu tây, trông thật đáng yêu. Đầu tiên, mẹ lấy ra một cái bát thật to. Mẹ nói: “Đây là bột mì trắng như mây này, đây là đường ngọt như những lời yêu thương, còn đây là những quả trứng tròn xinh.”
Na được mẹ cho giúp đập trứng vào bát. “Cốc!” – một tiếng kêu thật vui tai. Sau đó, Na được giúp mẹ rây bột mì. Bột bay lên như một đám mây nhỏ, vương cả lên chóp mũi của Na khiến mẹ bật cười.
Công đoạn thú vị nhất là trộn bột. Mẹ nói: “Bây giờ, mình sẽ cho vào đây những nguyên liệu bí mật nhé. Đầu tiên là một muỗng yêu thương thật đầy.” Na liền dùng tay làm động tác múc một muỗng thật to và bỏ vào bát. “Tiếp theo là hai muỗng kiên nhẫn và thật nhiều tiếng cười giòn tan nữa,” mẹ nói rồi cù vào eo Na khiến bạn cười khúc khích.
Hai mẹ con cùng nhau cầm chiếc phới, khuấy đều hỗn hợp bột. Bột quyện vào nhau, mịn màng và thơm phức. Sau đó, mẹ đổ bột vào một chiếc khuôn hình trái tim và cẩn thận đặt vào lò nướng.
Trong lúc chờ bánh chín, hai mẹ con cùng nhau dọn dẹp, lau chùi những vết bột vương vãi và hát vang một bài hát vui nhộn. Chẳng mấy chốc, một mùi thơm ngọt ngào, ấm áp lan tỏa khắp căn nhà. “Ting!” – tiếng lò nướng báo hiệu bánh đã chín.
Mẹ cẩn thận lấy chiếc bánh ra. Ôi, một chiếc bánh hình trái tim màu vàng nâu thật là đẹp! Hai mẹ con cùng nhau trang trí bánh bằng những lát dâu tây đỏ mọng.
Cả hai ngồi xuống bàn, mỗi người một đĩa bánh nhỏ và một ly sữa ấm. Na cắn một miếng bánh. Vị bánh mềm xốp, ngọt ngào tan ra trong miệng. Đây là chiếc bánh ngon nhất mà Na từng được ăn. Bởi vì chiếc bánh này không chỉ có bột, có đường, mà còn có cả tình yêu thương của mẹ và tiếng cười của Na nữa.
Ăn xong, Na chạy lại ôm chầm lấy mẹ, một cái ôm thật chặt và ngọt ngào như chính chiếc bánh mà hai mẹ con vừa làm.
Cách kể chuyện tương tác: Montessori – Reggio – Glenn Doman
Kể chuyện không chỉ là đọc chữ. Áp dụng các phương pháp giáo dục sớm giúp giờ kể chuyện thêm phần ý nghĩa, kích thích sự sáng tạo và khả năng tư duy của trẻ.
- Theo phương pháp Montessori: Hãy để bé tự chọn 1 trong 2 truyện bạn đưa ra. Tạo một không gian yên tĩnh, không bị làm phiền. Cha mẹ đóng vai trò là người “hướng dẫn”, đọc với giọng truyền cảm, chậm rãi, và để bé tự do tưởng tượng.
- Theo phương pháp Reggio Emilia: Sau khi nghe truyện, hãy dành 3 phút để cùng bé vẽ lại một nhân vật hoặc chi tiết bé thích nhất. Treo “tác phẩm giờ ngủ” này ở một góc nhỏ trong phòng để ghi nhận sự sáng tạo của bé.
- Theo phương pháp Glenn Doman: Bạn có thể chuẩn bị vài thẻ flashcard có hình ảnh và từ vựng đơn giản liên quan đến câu chuyện (ví dụ: “mặt trăng”, “ngôi sao”, “cái cây”). Việc này chỉ nhằm mục đích hỗ trợ, giúp bé nhận diện hình ảnh, không đặt nặng việc ép bé học sớm.
Mẹo khi bé không hợp tác đòi xem điện thoại
Khi bé từ chối nghe truyện và chỉ muốn xem điện thoại, cha mẹ cần kiên nhẫn và thử một vài chiến lược nhỏ để chuyển hướng sự chú ý của bé một cách nhẹ nhàng.
- Kể truyện siêu ngắn: Sáng tác 3 câu chuyện cực ngắn (khoảng 60-90 giây) về chính đồ vật trong phòng ngủ của bé. Ví dụ: “Bạn gối đang buồn ngủ lắm rồi, bạn ấy muốn được con nằm lên và kể cho nghe một bí mật…”
- Thay đổi không khí: Thử đổi người kể chuyện (bố đổi cho mẹ và ngược lại), hoặc dùng một con rối tay để câu chuyện thêm sinh động. Bạn cũng có thể thử “quét cơ thể” (body scan) trong 30 giây, yêu cầu bé nhắm mắt và cảm nhận từng bộ phận đang được thư giãn.
- Thiết lập quy tắc vàng: Nhất quán với quy tắc “một truyện – một câu chúc – tắt đèn”. Khi bé hiểu rằng đây là giới hạn, bé sẽ dần hợp tác hơn.

FAQs – Câu hỏi thường gặp về chuyện cho bé 4 tuổi trước khi đi ngủ?
Dưới đây là giải đáp cho một số thắc mắc phổ biến của các bậc phụ huynh.
Kể mấy phút là vừa?
Khoảng 3–7 phút là lý tưởng, tùy thuộc vào mức độ tỉnh táo của bé. Quan trọng là chất lượng câu chuyện và sự kết nối, không phải độ dài.
Có nên bật nhạc nền không?
Ưu tiên sự im lặng để bé tập trung vào giọng kể. Nếu cần, chỉ nên dùng nhạc không lời, êm dịu với âm lượng rất nhỏ.
Bé đòi kể thêm truyện thì làm sao?
Nhẹ nhàng nhắc lại quy tắc “một truyện – một câu chúc – tắt đèn”. Sự kiên định của cha mẹ giúp bé hình thành thói quen tốt.
Nên kể chuyện bằng tiếng Anh hay tiếng Việt?
Hãy dùng ngôn ngữ mà bé cảm thấy thoải mái và quen thuộc nhất. Có thể xen kẽ một vài từ vựng tiếng Anh đơn giản nếu bạn muốn giới thiệu ngoại ngữ cho con.
Bé sợ bóng tối, nên chọn truyện gì?
Chọn những truyện có kết thúc an toàn, ấm áp. Sử dụng đèn ngủ màu vàng và đảm bảo với bé rằng cha mẹ luôn ở bên cạnh.
Bé nói chen vào câu chuyện liên tục?
Đây là dấu hiệu tốt cho thấy bé đang tư duy! Hãy khuyến khích bé bằng cách nói: “Ý tưởng của con hay quá! Mình giữ lại nhé, sau khi truyện kết thúc chúng ta sẽ có 3 câu hỏi.”
Gieo mầm giấc ngủ, ươm mầm trí tuệ
Kể chuyện trước khi ngủ không chỉ là một thói quen, đó là một món quà vô giá mà cha mẹ dành cho con. Những câu chuyện nhỏ mỗi tối sẽ vun đắp nên một tuổi thơ ngọt ngào, nuôi dưỡng tâm hồn, trí tuệ và giúp con có một giấc ngủ bình yên.
Để tìm hiểu thêm về các phương pháp giáo dục sớm giúp phát triển toàn diện cho trẻ, mời quý phụ huynh tham quan trường hoặc đăng ký tư vấn học tập miễn phí tại Sakura Schools.

- Giáo viên Montessori Quốc tế được chứng nhận bởi Hiệp hội Phát triển Montessori Quốc tế (IAPM).
- Tốt nghiệp Đại học Sư phạm Hà Nội
- 13 năm kinh nghiệm làm việc với trẻ nhỏ
Vừa tốt nghiệp đại học, cô Lã Thị Phương Thảo đã bén duyên với Sakura Montessori và gắn bó đến nay đã được 13 năm. Trong một thập kỷ làm việc với các bạn nhỏ tại Sakura Montessori, cô Phương Thảo luôn theo đuổi phương châm giáo dục cá nhân hóa dựa vào thiên hướng phát triển, cá tính riêng của mỗi cá nhân trẻ cũng như phù hợp với từng giai đoạn phát triển của trẻ để đạt được hiệu quả cao nhất.