Khi được hỏi về những khó khăn trong quá trình trở thành “cô nuôi dạy trẻ” và bằng cách nào mà một cô gái nhỏ nhắn, trẻ tuổi như Bùi Tú Anh – giáo viên lớp Coconut có thể vượt qua, cô đã tự tin trả lời rằng: “Hãy ngồi xuống và làm bạn với trẻ, mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết”.
PV: Chị có thể chia sẻ rõ hơn về câu nói này được không ạ?
Cô Tú Anh: Trong suốt những năm tháng đồng hành cùng với các bạn nhỏ, mình nhận ra rằng giáo viên nên là những người bạn của trẻ để hiểu các bạn ấy. Đừng vội nghĩ rằng giáo viên là người dạy mà đôi khi chính chúng ta đã được các bạn ấy “dạy” rất nhiều. Đó là sau những lần “cùng ăn, cùng ngủ, cùng học và cùng chơi” mình học được cách lắng nghe, cách chia sẻ và học được cả cách yêu thương; từ đó thấu hiểu tâm hồn trẻ hơn. Và khi đã hiểu nhau thì mọi vấn đề sẽ được giải quyết bằng cách ngồi xuống và nói chuyện tâm tình với nhau như những người bạn.
PV: Chắc hẳn, chị đã dành rất nhiều thời gian bên trẻ và yêu mến nghề giáo này từ bé nhỉ?
Cô Tú Anh: Nghề giáo không phải là ước mơ từ nhỏ của mình. Ngày đăng ký thi đại học, mình mông lung lắm chẳng biết chọn ngành nghề gì cả, thấy bạn bè xung quanh đi đăng ký mầm non nên mình cũng hùa theo số đông đăng ký thôi. Không biết là ăn may hay duyên số ấn định với nghề giáo, ngày nhận kết quả chỉ mình mình đỗ còn các bạn lại trượt. Bây giờ nghĩ lại mới thấy, lần liều lĩnh hùa theo đám đông ấy lại mang lại cho mình những ngày tháng ngọt ngào tại SMIS Hải Phòng.
PV: Điều gì của SMIS Hải Phòng đã níu giữ chân chị cho đến giờ phút này?
Cô Tú Anh: Điều đầu tiên không thể không nhắc đến ở SMIS Hải Phòng chính là phương pháp giáo dục truyền thống hoàn toàn được thay thế bằng phương pháp giáo dục mới, hiện đại mang tên Montessori. Điểm nổi bật của nơi đây cũng chính là những khó khăn mà mình vấp phải trong những ngày đầu tiên gia nhập bởi trước đó mình chưa từng được tiếp cận hay đào tạo về phương pháp giáo dục này.
Điều thứ hai chính là nét văn hóa công sở hiếm có nơi nào như SMIS Hải Phòng. Nếu như mọi người đi làm đều rất lo lắng về chuyện cạnh tranh hay ganh đua thì ở đây mỗi ngày đến trường là một ngày vui. Niềm vui ấy không chỉ đến từ các bạn nhỏ ở lớp mà còn từ những người đồng nghiệp thân thiện. Những ngày đầu gian nan của mình đều nhờ các chị hào phóng giúp đỡ và chia sẻ kinh nghiệm để vượt qua.
Điều thứ ba chính là các “thiên thần” ở SMIS Hải Phòng. Mỗi bạn là một màu sắc, là một cá tính không trộn lẫn đã mang đến cho mình không biết bao nhiêu là kỉ niệm đẹp. Trong suốt quá trình làm việc ở đây, mình không chỉ học hỏi từ đồng nghiệp mà còn học từ chính các bạn ấy rất nhiều điều. Mỗi ngày đến lớp được lắng nghe những giọng líu lo gọi “Cô Tú Anh ơi”, “Con yêu cô”…mình đều cảm thấy hạnh phúc vỡ òa.
Chỉ với 3 điều này thôi, cũng đủ để mình mến yêu nơi này không muốn rời xa rồi. *cười*
Cảm ơn cô giáo Tú Anh với những chia sẻ ngày hôm nay. Xin chúc cô luôn mạnh khỏe, rạng rỡ và đưa thật nhiều chuyến đò sang sông cập bến tri thức.