Trong góc Địa lý của lớp học Montessori, bài học vẽ bản đồ châu lục không đơn thuần là một hoạt động tô – vẽ, mà là bước tiếp nối có chủ đích sau chuỗi trải nghiệm giác quan với bộ bản đồ ghép hình từng châu lục. Khi đôi tay nhỏ đã quen sờ – chạm – lắp ghép để nhận biết hình dạng, ranh giới và vị trí các quốc gia trong một châu lục cụ thể, trẻ bắt đầu hành trình “tái tạo hiểu biết” theo cách riêng của mình.
Thay vì sao chép theo mẫu hay làm theo từng bước hướng dẫn sẵn, trẻ chủ động đặt từng mảnh ghép bản đồ lên giấy, cẩn thận viền theo đường nét, đối chiếu để tô màu đúng theo màu đặc trưng của từng đất nước trong một châu lục. Mỗi màu sắc trở thành ngôn ngữ hình ảnh giúp trẻ nhận diện, ghi nhớ và trò chuyện cùng cô về tên gọi của các quốc gia, tên thủ đô, độ lớn/nhỏ về diện tích,… Nhờ vậy, kiến thức địa lý đến với trẻ một cách tự nhiên, giàu cảm xúc và gắn liền với trải nghiệm cá nhân.
Quá trình đồ lại hình dạng các quốc gia trong châu lục tưởng chừng đơn giản nhưng đòi hỏi ở trẻ khả năng quan sát chi tiết, kỹ năng tô-vẽ cẩn thận, đồng thời vận dụng tư duy không gian và logic trình tự để hoàn thành công việc một cách hiệu quả. Đó cũng chính là cách Montessori giúp trẻ phát triển kỹ năng phối hợp tay – mắt, kiểm soát vận động tinh, đồng thời xây dựng nền tảng cho kỹ năng viết, tập trung và xử lý thông tin ở các bậc học tiếp theo.
Sau khi hoàn thiện bản đồ, trẻ viết lại tên các quốc gia hoặc vùng lãnh thổ lên sản phẩm của mình. Đây không chỉ là hoạt động ngôn ngữ thông thường, mà là bước kết nối sâu giữa hình ảnh – biểu tượng – từ ngữ – hiểu biết. Trẻ không học thuộc lòng, mà đang từng bước kiến tạo nhận thức về thế giới qua trải nghiệm chủ động của chính mình.
Với Montessori, khi trẻ tự tay tạo nên tấm bản đồ châu lục cũng là lúc trẻ đang xây dựng những “viên gạch” đầu tiên cho tư duy hệ thống, sự tự tin, khơi dậy tiềm năng và nuôi dưỡng tình yêu học tập suốt đời theo cách tự nhiên nhất.