Một bức thư từ cô Nguyễn Thị Huyền Trang – giáo viên lớp Rose tại Trường Mầm non Sakura Montessori Hà Đông được gửi đến Sakura Montessori với dòng nhắn nhủ: “Mong các con có thể hiểu các cô nhớ các con nhiều như thế nào!”
Mời ba mẹ và các con hãy cùng lắng nghe tâm sự của cô giáo Trang trong trang nhật kí dưới đây nhé!
“Ngày….tháng….năm.
Hà Nội một ngày trời giá lạnh.
Ghé nhìn qua cửa sổ thấy tụi nhỏ đang chơi dưới sân, cô thấy nhớ các học sinh của cô thật nhiều! Nhẩm cũng hơn 6 tháng cô ở nơi đây, Trường Mầm non Sakura Montessori Hà Đông – nơi luôn ngập tràn tiếng cười trẻ thơ mỗi ngày…
Nếu không phải đang nghỉ tránh dịch ở nhà thì chắc cô trò đang cùng nhau vui cười ở sân trường rồi. Ben, Đăng Anh, Việt Bách, Hải Châu, Koi, Đô Đô, Phương An và Gấu đang đi xe đạp. Tú Anh đang ngồi sau xe anh Việt Bách vẫy tay chào các cô. Ben thì chở Hải Châu, chơi vui đến mức quên cả thời gian khiến thi thoảng Ngọc Diệp lại chia sẻ với cô: “Cô ơi, bạn Ben với bạn Hải Châu đi xe lâu lắm rồi ạ!”. Hân Hân cũng nhìn nũng nịu “Cô ơi con thích đi xe màu hồng”.
Trong khi đó, Minh An lại rất ra dáng chị cả khi biết đi xe đúng thời gian và sau đó nhường lượt đi cho bạn khác. Rio, Kaka, Đức Lâm, Khánh Lâm nối thành một đoàn tàu chơi cầu trượt. Trọng Hiếu điển trai lúc nào cũng thẹn thùng nhưng đến giờ chơi là cũng “nhập hội” đùa nghịch ra trò!
Còn Minh Châu, Minh Trang lại thích uốn dẻo trên thanh xà, thi thoảng chơi cầu trượt và đi xe đạp cùng các bạn. Nhìn Đình Nguyên trên chiếc xe thăng bằng nhỏ xíu, đang cố gắng di chuyển mà thấy đáng yêu vô cùng. Đức Anh thì sau mấy lần cố gắng cuối cùng cũng đạp xe một cách dễ dàng, đi qua còn nhìn cô và nở “nụ cười tủm tỉm” đã thành thương hiệu. Gia Linh và Khôi Nguyên luôn mang trong mình một tinh thần thể thao “bất diệt”. Trông các bạn ấy như những chú sóc con vậy, khi thì uốn dẻo trên xà, lúc đã thấy trên chiếc xe đạp chạy bon bon rồi…
Ôi! Nghĩ thôi mà cứ như trước mắt là sân trường Sakura Montessori Hà Đông và các bạn lớp Rose vậy! Đôi khi, trong công việc không tránh được những lúc mệt mỏi, ấy vậy mà chỉ cần buổi trưa ôm các con chợp mắt một lúc là lại cảm thấy cân bằng và phục hồi năng lượng trở lại. Bây giờ thì cô tin rằng “sạc năng lượng” bằng tình yêu thương chính là phương pháp hữu hiệu để xóa tan mệt mỏi.
Có sáng mùa Đông lạnh buốt, là những ngày cô cảm thấy mình “lười một chút” thì các con lại chính là động lực thôi thúc cô. Đến trường để nói tiếng Anh cùng Uri này, để ôm Ngọc Anh và bạn Nhím còn đang mơ màng trong giấc ngủ này, để thấy từng bạn lớp mình đến và chào cô thật to “Con chào cô Trang ạ!”. Mùa đông với cô không còn lạnh giá mà giờ đây ngập tràn ấm áp.
Giáo viên Mầm non vui là thế, hạnh phúc là thế đấy! Hy vọng rằng tuần tới chúng ta sẽ được gặp nhau. Các bạn của cô ơi, các con nhớ ăn uống đầy đủ và ngoan nhé! Có như vậy chúng ta mới thật khỏe mạnh và có sức đề kháng để vi rút gây bệnh kia không làm gì cô trò mình được. Mong sớm được gặp lại các con. Yêu các con rất nhiều! ❤️
Trích Những dòng tâm sự của cô giáo Nguyễn Thị Huyền Trang, Giáo viên lớp Rose – Trường Mầm non Sakura Montessori Hà Đông