Tôi, một cô giáo tại Sakura Montessori Lương Yên còn nhớ như in ngày đầu tiên bắt đầu công việc tại Sakura. Cái ngày lạnh nhất, mưa to nhất năm 2018 (ngày 10/12), khi lần đầu tiên bước vào ngôi trường khang trang với không gian sân vườn xanh mát, hệ thống cơ sở vật chất hiện đại, tích hợp nhiều tiện ích tại cơ sở ở Cầu Giấy, tôi bị choáng ngợp bởi quy mô cũng như sự chuyên nghiệp ở đây. Từ viêc đón tiếp đến những quy định, chính sách cùng văn hóa của công ty… tất cả gợi lên sự ấm cúng, thân thiện và hòa đồng. Câu chuyện gắn bó của tôi với nơi đây cho đến ngày hôm nay được bắt đầu như thế!
Sau hơn hai tháng đi đào tạo, tôi chính thức về công tác tại Sakura Montessori Lương Yên. Một cơ sở dù mới đi vào hoạt động nhưng sự thân thiện của các đồng nghiệp, những kỷ niệm vui buồn khi cùng nhau soạn giáo án, bày biện giáo cụ hay những bữa cơm bên nhau, những câu chuyện vui đùa ngoài công việc… đã tạo nên sự gắn kết, gần gũi và thân thương đến lạ. Vậy mà, cũng chỉ còn hai tháng nữa là tròn một năm, đánh dấu cái ngày đầu tiên tôi đến với nơi này.
Dù đã có kinh nghiệm công tác tại nhiều trường khác nhau, nhưng tôi vẫn không tránh được sự hồi hộp khi chào đón các con lớp Kiwi trong ngày đầu tiên nhập học. Tôi mong ngóng lũ trẻ còn hơn cả bố mẹ chúng. Tôi tự hỏi, học sinh đầu tiên của mình là những đứa bé như thế nào, chúng có bé xíu như trong tưởng tượng của tôi không nhỉ?
Và rồi, những đứa bé đầu tiên của Kiwi xuất hiện, đó là Gạo-Thảo My, Đậu-Thế Khôi, và Dừa- Trường Hải. Tôi và ba đứa con đầu tiên của mình quấn quýt, yêu thương nhau từ lúc nào không biết. Dù những ngày đầu tiên không tránh khỏi những tiếng khóc, sự nhớ nhung, áp lực… nhưng bằng tình yêu, sự ân cần và kiên nhẫn của các cô, dần dần các con đã quen với môi trường mới, cảm thấy yêu trường, yêu cô và bạn bè hơn. Tôi và các con của mình đã đồng hành cùng nhau những ngày đầu tiên đơn giản như thế đấy…
Mỗi một học sinh, với tôi luôn là một món quà bí mật và trong mỗi hộp quà ấy, chúng thật đa dạng, thật nhiều màu sắc, luôn ẩn chứa những điều thú vị khiến tôi phải rớt nước mắt mỗi khi một trong số chúng bị ốm, bị đau và đặc biệt là khi một trong số chúng trưởng thành, lên lớp lớn, rời xa vòng tay yêu thương của tôi. Từ ngày chỉ có ba đứa “con thơ” bé xíu mà giờ đây với sĩ số gần 18 bạn, tôi lại cảm thấy mình như một con “gấu mẹ” vĩ đại bảo vệ đàn gấu con giữa mùa đông lạnh giá vậy đó (cười xấu hổ). Dù đôi lúc có áp lực, lo lắng và sợ hãi, nhưng mỗi ngày đến trường, nhìn những nụ cười hồn nhiên, ngây thơ của các con, cùng sự cảm thông, tin tưởng của phụ huynh, tôi lại thấy ý nghĩa và hạnh phúc lắm, bởi trong lớp học thân thương đó, tôi thấy mình như một người mẹ, bảo vệ-chăm sóc-dạy dỗ và nâng niu từng bữa ăn, giấc ngủ cho từng đứa con của mình.
Cuộc sống này đủ bận rộn và phức tạp rồi. Sau những mệt mỏi, vất vả, khó khăn của cuộc sống, cùng nhau nhìn lại những khoảnh khắc ý nghĩa, những khoảnh khắc hạnh phúc của bản thân để thấy cuộc sống tốt đẹp hơn, để có thêm động lực để gắn bó với công việc và môi trường mà mình đã chọn. Còn với tôi, hạnh phúc được cất giấu kín đáo và nhẹ nhàng như thế đó.
From with love of Kiwi ‘s Teacher
Ms. Lưu Thị Sinh