Tốt nghiệp chuyên ngành Giáo dục Mầm non, Trường Cao đẳng Sư phạm Trung ương, cái “duyên” đã đưa cô Nhi đến làm việc tại Sakura Montessori Hồ Chí Minh vào những tháng năm thanh xuân đẹp nhất. Ở đây, cô Nhi nhận ra rằng: Không chỉ là việc dạy các con cái chữ, mà còn phải dạy các con cách làm người, cách sống, yêu quý cái đẹp và cái đức. Ở ngoài xã hội kia, cuộc sống có thể nhiều vụ lợi, bon chen, nhưng Sakura Montessori Hồ Chí Minh đích thực là một góc bình yên thanh khiết – nơi cô Nhi được gặp, được tiếp xúc với những tâm hồn trong trắng, và cô Nhi hạnh phúc khi được làm người nuôi dưỡng tâm hồn ấy, cho các con nền tảng “vào đời”.
Xa các con cũng đã gần cả tháng. Từ lúc cô Nhi đến ngôi nhà chung Sakura Montessori Hồ Chí Minh, chưa bao giờ cô Nhi xa tụi con lâu như vậy. Với cô Nhi: “Có một tình yêu lớn dần theo năm tháng – Một tình yêu lớn dần theo mỗi ngày, từ những điều nhỏ nhặt ở lớp Canary”.
Cô Nhi nhớ những buổi sáng, khi ánh nắng nhẹ nhàng qua kẽ lá cây hoa sữa rơi nhẹ xuống sân trường Sakura Montessori, TiTô, DiNo, Khánh An, Bond, Henry, Bonny, Kun, Tuệ Lâm, Hoàng Minh, Hạ Anh, Quang Huy, Trà My đi học. Cô nhớ lúc TiTô đến trường (tên thật là Võ Ngọc Lâm, 03 tuổi rưỡi, nhập học tháng 9/2019), TiTô chào ba rồi chạy ùa vào lớp. TiTô còn “morning” và ôm cô Nhi. Hơn cả yêu của Đức Phúc đấy TiTô ạ! Vậy mà hôm nào mẹ đưa học thì TiTô khóc sướt mướt. Ra là TiTô thích nhõng nhẽo với mẹ, thế thôi!
Còn DiNo (tên thật Vũ Thiên Ân, 03 tuổi, nhập học tháng 9/2019) thì hay đi học sớm với ông ngoại. Cô Nhi thường trực sớm, thấy DiNo nhõng nhẽo với ông ngoại hoài. Con trai gì đâu mà kỳ cục hà! Ông ngoại đã chở đến trường, hai ông cháu đã có những giây phút vui vẻ bên nhau mỗi sáng, vậy mà còn nũng nịu, cứ đòi “ăn kẹo ăn kẹo” miết! Ông ngoại DiNo thì lúc nào cũng có sẵn kẹo trong túi. Viên kẹo bé tí thôi nhưng có sức mạnh phi thường, DiNo ăn kẹo mới chịu để ông về. DiNo sau đó sẽ vận động buổi sáng với màn đạp xe đạp quanh sân trường. DiNo bé vậy thôi chứ chạy xe thăng bằng rất là điêu luyện nha.
Còn cô gái Khánh An – người được chú Tân (bộ phận bếp) gọi là “bé tí hon”; bởi chú Tân thấy Khánh An thấp hơn so với các bạn cùng tuổi. Thấp hơn vậy thôi chứ thông minh vô cùng. Khánh An rất hay cười, cũng hay hung dữ, đôi lúc lại nhõng nhẽo. Khánh An là một trong số những bạn luôn đi học sớm nhất và cũng là bạn về trễ nhất lớp Canary. Nhớ có lần ba đưa đi học, Khánh An bị phỏng bô ngay đầu gối. Vậy mà Khánh An chịu đau rất cừ, không khóc luôn. Tuy ở nhà gia đình đã rửa vết thương cho Khánh An, nhưng đến trường, cô Nhi, cô Ngọc, cô Đào cũng phải rửa lại vết thương và dán gạc lại cho cẩn thận. Cô làm nhẹ tay vì sợ bạn đau. Vậy mà vừa xong, Khánh An chạy quanh lớp ngay, còn nói với cô “Con đâu có đau đâu”. Vết thương thì cũng lành rồi, nhưng tính bạn thì hay chạy rồi quỳ xuống để đầu gối ma sát với mặt sàn, mẹ sợ vết thương lại rách ra nên cứ dán băng keo cá nhân cho bạn. Cho nên, mỗi ngày đến trường, cô đều thay băng keo cho bạn. Đến một ngày, bạn không cho cô thay cho bạn nữa. Bạn nói với cô: “Ms Nhi hông có biết dán đâu, Ms Nhi chưa có được mẹ con show cách dán. Mẹ con show cách dán cho con rồi, để con tự dán”. Cô Nhi cười hạnh phúc kể lại câu chuyện nhỏ về công chúa nhỏ Khánh An.
Và vẫn còn thật nhiều những câu chuyện về gia đình nhỏ Canary cùng TiTô, DiNo, Khánh An, Bond, Henry, Bonny, Kun, Tuệ Lâm, Hoàng Minh, Hạ Anh, Quang Huy, Trà My nhưng cô Nhi sẽ để dành đó và kể tiếp trong Nhật ký Mầm non của mình.
Những ngày qua, các bạn lớp Canary mình có ngoan, có nghe lời Ba/Mẹ, Ông/Bà không? Các con nhớ cô Nhi, cô Ngọc, cô Đào và cô Era chứ? Các cô thì nhớ lớp Canary mình nhiều lắm! Nếu có buồn, có nhớ, các con hãy vẽ tranh rồi gấp giấy hoặc làm thiệp, sau đó nhờ ba mẹ gửi cho các cô giống buổi học cô và các con cùng làm ấy!
Cô chúc các con luôn vui, khỏe và chăm ngoan. Nhớ và yêu các con rất nhiều – Một tình yêu nhân lên cùng năm tháng!
Cô Nguyễn Thị Yến Nhi – Giáo viên lớp Canary, trường Mầm non Sakura Montessori Hồ Chí Minh – Ngọc Thạnh ghi