- Con: Mẹ ơi, hôm nay con muốn mang 1 thứ gì đấy đến lớp.
- Mẹ: Ừ, thế con chọn đi rồi bỏ vào ba lô còn đi học
- Con: Con chọn cái thiếp quả dâu tây này, con mang đến lớp con tặng cô Phương
Xuống đến nhà xe mẹ bảo mặc áo khoác cho khỏi lạnh vì còn đứng đằng trước, con không muốn lắm xong vẫn cần phải mặc nên con có vẻ hơi hậm hực
- Con: Con xít mẹ
- Mẹ: Con xít mẹ vì lý do gì?
- Con: Vì … vì … hôm trước mẹ xít con.
- Mẹ: Ừ thì hôm trước mẹ xít con xong rồi 2 mẹ con chơi với nhau là hết xít rồi còn gì.
- Con: Con vẫn xít mẹ
- Mẹ: Mẹ xin lỗi nhé
- Con: Con không tha lỗi cho mẹ đâu. Con vẫn xít mẹ.
- Mẹ: Ừ, thê con xít mẹ 1 chút cũng được, khi nào hết xít thì lại chơi.
Trên đường đi
- Con: Con yêu mẹ
- Mẹ: Mẹ yêu con, con hết xít mẹ rồi à?
- Con : Vâng hôm nay con hết xít mẹ rồi. Cô giáo bảo con là phải yêu thương mẹ vì lúc mẹ sinh con ra, mẹ rất đau. Các bác sĩ phải khám cho mẹ.
- Mẹ : Bác sĩ khám cả cho em bé nữa.
- Con : Không, bác sĩ chỉ khám cho mẹ thôi, em bé không cần khám.
- Mẹ : Thế à con.
- Con : Các cô bảo phải yêu thương mẹ, con yêu mẹ.
Trên đây là câu chuyện giữa 2 mẹ con sáng nay khi cho con đến lớp. Mẹ nhận ra con gái mẹ đã lớn, đã biết “lắm chuyện” và cũng biết quan tâm đến người khác. Mẹ cám ơn các cô giáo trường Sakura Montessori đã đồng hành, thấu hiểu và dạy con những điều hay lẽ phải, giúp con từ một cô mẹ nhút nhát, hay mít ướt, giờ cũng đã hòa nhập được với các bạn, các cô, có nhiều niềm vui mỗi khi tới trường.
Mẹ Hải Anh chúc mừng các thầy giáo, cô giáo nhà trường Sakura Montessori nhân ngày 20/11 – Kính chúc các thầy cô giáo sức khỏe, tràn ngập niềm vui trong cuộc sống, gặp nhiều may mắn và thành công trong sự nghiệp trồng người.