Thấm thoát đã 6 năm trôi qua kể từ khi bước chân vào nghề, giáo viên mầm non cho tôi được trải nghiệm rất nhiều cung bậc cảm xúc thật khác.
Tôi cảm nhận được rằng ngay cả một em bé mới chập chững biết đi cũng có cảm xúc của riêng mình, rằng mỗi em bé có một tính cách riêng biệt và tôi tôn trọng sự phát triển của các con.
Có các bé như thiên thần, ngoan ngoãn, thân thiện, thích tương tác. Có bé bài bản, bé như đồng hồ sinh học, dễ ăn ngủ, biết cách lắng nghe. Gặp bé năng động, bé sẽ hoạt động liên tục, luôn muốn khám phá. Đến bé cá tính, luôn thích được làm mọi thứ theo ý mình. Còn với em bé nhạy cảm, điều nhỏ tí ti cũng làm bé không thích, bé hay hờn dỗi và bám dính lấy cô.
Vậy làm thế nào các người giáo viên có thể dung hòa được tính cách của các bé? Thật kiên nhẫn ư? Chưa đủ, tôi nghĩ giáo viên cần phải tỉnh táo để vượt qua cảm xúc của mình khi quá ngưỡng. Thay vì phủ nhận cảm xúc của con, các cô sẽ giúp con diễn đạt cảm xúc của mình. Các cô bảo vệ không gian của con, tưởng tượng thế giới thông qua đôi mắt, đôi tai và làn da nhạy cảm của con, đặt niềm tin cho con từ những hành động nhỏ bé nhất.
Làm giáo viên mầm non, đồng nghĩa với các cô sẽ là những người thầy đầu tiên, những người mẹ thứ hai của các con. Các cô hiểu giai đoạn nhạy cảm nhất của các con để cùng con vượt qua những khủng hoảng đầu đời. Có thể, các con sẽ đều lạ lẫm lúc đầu và tò mò muốn khám phá khi đã quen. Có thể, các con sẽ chống đối hay gắt gỏng… Nhưng hơn hết, các cô phải cân bằng giữa việc ở bên để giúp cho con an toàn và thả lỏng để con có thể tự do khám phá.
Làm giáo viên mầm non, tôi biết được rằng, đối với mỗi em bé, không có giải pháp đơn giản hay ngắn gọn nào cả. Các em bé đều cần thời gian để hoàn thiện kỹ năng sống cho chính mình. Vì vậy, từ chính các con, tôi đã giảm được tính nóng vội, tôi đã kiên nhẫn lên, tôi đã nền tính đi khi trở thành người giáo viên mầm non.
Ai nói nghề giáo viên là vất vả trăm bề? Là làm những việc không tên? Là những giấc trưa ngắn ngủi, là những đầu sổ khi nhớ lúc quên? Là những ngày từ sáng tới đêm không ngừng trăn trở?
Có lẽ rằng tôi phải cảm ơn cha mẹ của tất cả các em bé mà tôi đã, đang và sẽ chăm sóc, vì sự hợp tác của họ giúp tôi ngày một hoàn thiện bản thân mình hơn, giúp tôi có thêm tình yêu, sự chỉ dẫn và nỗ lực đối với nghề. Tôi cảm ơn người dẫn đầu và các đồng nghiệp đã luôn hỗ trợ tôi, giúp tôi vững tin và bước tiếp trên con đường mình đã chọn. Và cuối cùng, tôi muốn cảm ơn các em bé mầm non, những đứa trẻ khiến cho chúng ta phải yêu thương và thấy mình chưa hoàn hảo!
Chia sẻ của cô Lý Thị Kim Oanh – Trường Mầm non Sakura Montessori Thụy Khuê